Thịt Kho Ruốc Sả – Món Ăn Mùa Đông “Tốn Gạo” Đậm Tình Huế
Người ta thường nói người Huế cầu kỳ trong ăn uống. Ngay cả một đĩa bánh lọc, “Bánh lọc Ở Mô” cũng phải chăm chút từng con tôm, thớ thịt để giữ trọn vị nguyên bản. Và sự cầu kỳ đó cũng len lỏi vào một món ăn dự trữ tưởng chừng rất đơn giản: Thịt Kho Ruốc Sả.
Đây không chỉ là một món ăn, đây là cả một trời thương nhớ. Là món ăn của mẹ, món ăn của mùa đông.
Khi tiết trời bắt đầu se lạnh, căn bếp của mẹ lại thơm lừng mùi sả quyện với ruốc. Món ăn này là sự kết hợp tinh tế của những sản vật quê hương: vị ấm nóng của sả, cái béo ngậy của thịt ba chỉ, vị mặn mòi đậm đà của ruốc Huế.
Sự “Cầu Kỳ” Làm Nên Hương Vị Độc Quyền
Món ăn nghe tên thì đơn giản, nhưng để “ra” được đúng vị Huế như mẹ làm, thì lại khá công phu. “Ở Mô” xin “bật mí” vài bí quyết mà chúng tôi tin là cốt lõi của món này:
- Sả: Phải là sả trồng ở đất Huế. Tép sả có thể nhỏ, nhưng hương thơm thì nồng nàn, đậm đà hơn hẳn, không thể lẫn vào đâu được. Sả phải được rửa sạch, thái mỏng rồi băm thật nhuyễn.
- Thịt: Luôn là thịt ba chỉ (ba rọi) để có cả nạc lẫn mỡ. Lớp mỡ khi kho sẽ tươm ra, giúp món ăn béo ngậy mà không bị khô xác. Thịt cũng phải băm nhuyễn hoặc cắt hạt lựu thật nhỏ.
- Ruốc: Đây là linh hồn của món ăn. Người Huế là “dân mắm ruốc” mà! Ruốc phải là loại ruốc ngon, đặc, thơm và quan trọng là không lẫn cát.
Bí Quyết Kho “Khô” Để Dành Cả Mùa Đông
Sự công phu nằm ở công đoạn chế biến: Phi hành và sả băm cho thật thơm, vàng ruộm. Cho thịt ba chỉ vào đảo cho săn lại, nêm chút mắm muối. Khi thịt chín, mới cho ruốc vào.
Và đây là chìa khóa: Vì dùng ruốc “xịn” không cát, nên ta không cần cho thêm nước. Cứ thế đảo đều tay trên lửa nhỏ liu riu. Đảo cho đến khi hỗn hợp khô ráo hoàn toàn, tơi ra, mỡ quyện đều vào sả và ruốc. Chính cái “khô” này giúp món ăn có thể trữ được rất lâu, để dành ăn cả mùa đông.
Cuối cùng, khi món ăn đã thật khô và dậy mùi, người ta mới cho đậu phộng và mè đã rang thơm, giã nhỏ vào. Ôi, lúc đó, hương thơm mới thực sự “tròn” vị, nức mũi cả một gian nhà!
Món Ăn “Trách Yêu” Của Mẹ
Giữa cái rét của Đà Lạt (hay cái rét của Huế), một bát cơm trắng bốc khói, xúc một thìa ruốc sả óng ánh, vừa béo, vừa bùi, vừa thơm… Vị ấm nóng của sả lan toả làm ấm cả cơ thể.
Chẳng trách mẹ hay “trách yêu” là “tốn gạo”, vì mâm cơm mà có món này, thì mấy đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn cứ phải xới thêm bát thứ hai, thứ ba…
Tại “Bánh lọc Ở Mô”, chúng tôi trân trọng những món ăn thấm đẫm ký ức như vậy. Bởi chúng tôi hiểu, ẩm thực Huế không chỉ là một công thức, đó là tình yêu của mẹ, và là cả một nỗi nhớ quê hương da diết.









Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.